Outdoor cooking hacks

🪑 Tôi Chọn Ngồi Bên Lề – Và Thấy Mình Đủ

By Admin 6/19/2025, 11:33:08 AM 4645👍

Có một thời, tôi sợ mình bị bỏ lại.

Sợ không ai nhớ tới trong cuộc vui. Sợ vắng mặt là bị lãng quên. Sợ cái cảm giác… không được “ở giữa”. Thế nên tôi cố chen, cố nổi bật, cố làm gì đó để không bị gọi là "một cái bóng mờ mờ".

Nhưng rồi, có một ngày, tôi ngồi bên lề – đúng nghĩa đen: một chiếc ghế đá trong công viên, dưới tán cây, giữa những người đang hối hả đi đâu đó.

Và tôi thấy: Bên lề không tệ chút nào.

🧍 Bên lề, tôi không phải diễn

Không phải gồng lên để “bắt chuyện cho vui”. Không cần cười cho đúng nhịp. Không lo mình nói lạc tông hay nhìn lạc quẻ. Tôi chỉ… là tôi – mộc mạc, im lặng, nhưng cảm thấy được thở bằng đúng nhịp riêng của mình.

👣 Bên lề, tôi quan sát nhiều hơn

Tôi thấy một đôi trẻ vừa dỗi nhau, cô bé gắt gỏng nhưng vẫn lén nắm áo bạn trai khi băng qua đường. Tôi thấy một cụ già lặng lẽ rải thức ăn cho bầy chim. Tôi thấy – những điều nhỏ xíu mà giữa trung tâm, tôi chưa từng để ý.

🎐 Bên lề, tôi lắng nghe chính mình

Không có tiếng người lấn át. Không có deadline thúc sau lưng. Không cần vừa gật đầu vừa nghĩ về việc khác. Tôi nghe rõ tiếng lòng mình hơn – đôi khi là một bản nhạc êm đềm, đôi khi là khoảng trống cần được lấp bằng một… buổi nằm dài.

🛋️ Bên lề không phải là bỏ cuộc – là chọn đúng vị trí mình cần

Ai cũng có sân khấu của riêng mình. Chỉ là tôi không chọn đèn sân khấu. Tôi chọn ánh nắng xuyên qua kẽ lá. Tôi không chọn tràng vỗ tay. Tôi chọn tiếng chim ríu rít mỗi sáng.

Không phải tôi thiếu, mà là tôi đủ rồi – và tôi không cần thêm tiếng ồn nào nữa để chứng minh điều đó.

🧸 Chốt nhẹ: Bên lề không dành cho kẻ thua – mà cho người tỉnh

Tỉnh giữa cuộc chơi. Biết mình cần gì, hợp với đâu. Ngồi xuống không phải vì mỏi, mà vì hiểu: bình yên thật ra chẳng ở giữa đám đông. Nó ngồi bên lề, mỉm cười, và chờ bạn đến.

Để lại một bình luận

Bình luận (0)

Hãy bình luận về bài viết nhé!